Duyên Nam

Hè nhớ...



Nơi tôi ở, không phượng hồng lãng mạng
Không ve sầu hợp bản tấu hè sang
Cũng không có những bóng mát cây bàng
Hay tiếng kiễn trường làng năm học cuối
 
Khi hè về sách nằm yên hứng bụi
Nhớ quê mẹ với dãy núi mờ xa
Nhớ hoàng hôn khi nắng xuống chiều tà
Nhớ ruộng lúa bao la màu xanh lục
 
Nhớ lũy tre. Cạnh hè ba khóm trúc
Tiếng gà kêu “tục tục” lúc hoàng hôn
Nhớ buổi chiều khi nước đỗ mưa dồn
 Chày giã gạo rộn ràng thôn xóm vắng
 
Những câu hò khi ngày mùa rực nắng
Tiếng cười vui văng vẳng cánh đồng xa
Sau vụ mùa khi đồng án đã qua
Vẫn mộc mạc thật thà người quê cũ
 
Ở nơi đó, quê hương tôi máu mũ
Đã bao đời lam lũ vẫn thô sơ
Người dân quê đơn giãn ít mộng mơ
Cơm dư đủ phòng cơ khi giông bão.
 
Người dân quê không bao giờ lừa đão
Một nói một. Không nói tráo bao giờ
Họ thành thật, không phải là khù khờ.
Mà thẳng thắn, tôn thờ “từ” đạo đức.
 
Duyên Nam
(Carmel 08-01-2015)

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 30 tháng 8 năm 2015

Bình luận về Bài thơ "Hè nhớ..."